Top 5

Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2014

Chap 8 - Ký ức mối tình đầu

Chap 8

Đúng là dạo này nó đi với em nhiều thật, các bạn ở nhóm vẫn thường hay kêu rằng nó có người yêu rồi toàn đi ăn mảnh. " Mình có người yêu rồi à" nó tự hỏi mình. Tối nay nó lại đi lượn cùng em, nó và em đã hẹn lúc online buổi chiều.
Mà trong giọng điệu nói chuyện chiều nay có cái gì đó khác lắm. Em còn nói một câu " Nhất định phải đi đấy.Nó đã bao giờ lỡ hẹn với em đâu.
8h đúng.
"
Nó vừa dắt xe đạp xuống đường thì gặp ngay Mai.
- lại đi chơi hả anh
- :) - nó chỉ biết cười, Mai cười lại với vẻ mặt " biết rồi nhé" .
Nó đi đến gần nhà em thì đã thấy em đứng ở ngoài từ khi nào rồi.
Vẫn lộ trình như mọi khi, như mọi người và đa số mọi người cũng đi theo cái lộ trình cố định này để đến được đường 1 này.
Nó và em đi qua các cây cột đèn đường, qua các đám thanh niên tụ tập ở bên đường rồi cũng đến được đường 1.
Hai đứa chúng nó không ai nói một lời nào, trong sự im lặng của màn đêm và cùng nhau hướng cặp mắt về phía những chiếc đèn điện màu vàng phía xa. Nó biết em có điều gì đó định nói. Em có gì đó buồn, nó chưa bao giờ thấy em như vậy bao giờ. Một tiếng trôi qua, rồi hai tiếng, chắc là thế. Nó cũng không chắc nữa nhưng cuối cùng em cũng lên tiếng trước.
- Tớ chuyển trường
- ... chuyển trường ? Nó cố tình hỏi lại để chắc nó không nghe nhầm
- ừ!
- vậy... Chuyển đi đâu? Nó ấp úng hỏi, cứ như là nó đánh mất thứ gì đó vậy.
- Trường BĐ.
Vậy cũng gần, bên kia Huyện thôi. Hơn mười ki lô mét thôi mà.

Nó không thắc mắc và cũng chẳng hỏi lý do.Nó im lặng, chắc em chuyển trường có một lý do gì đấy.

Buổi sáng, ngày khai giảng
 Ngày đầu tiên đến trường, sau bao nhiêu ngày không gặp mặt bạn be mọi người ai cũng tươi cười ai cũng hí hửng̀. Riêng nó vẫn vậy vẫn cái mặt lạnh lùng tỏ vẻ không quan tâm đến cái ngày nay lắm. Mà thật sự nó không quan tâm thật. Năm nào nó cũng phải chịu đựng cái ngày này mà. Cái ngày chỉ có ngồi dưới năng suốt mấy tiếng đồng hồ để nghe các thầy cô đọc thứ gì đó đến bây giờ là lớp 11 rồi mà nó chẳng biết cái nôị dung là gì.
Năm nay cũng vậy, nhưng hình như vẻ mặt của nó có chút gì đó buồn buồn thì phải hay tại ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt nó tạo lên vẻ mặt nhăn nhó như quả táo tàu này?

Nó đạp xe trên đường mà tâm trí cứ nghĩ đâu đó. Thỉnh thoảng cứ ngó ngang ngó dọc tìm kiếm hình bóng một ai đó.  Một ngày tựu trường thật buồn với nó, đó là ngày tựu trường buồn nhất trong thời học sinh đối với nó.

Cám ơn bạn đã đọc bài viết
Share nếu bạn thấy bài viết hay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment!

DMCA.com Protection Status